Có lẽ mỗi chúng ta đều quen với cảm giác thức dậy và ngay lập tức bị nhấn chìm bởi hàng loạt thông báo, kế hoạch, và danh sách việc cần làm. Bạn thậm chí chưa kịp mở mắt hoàn toàn, mà tâm trí đã vội vã chạy đua với một ngày mới đầy áp lực. Và rồi, bạn tự hỏi: mình đang sống cuộc sống của chính mình hay đang sống một cuộc đời mà người khác kỳ vọng?
Cuộc sống ngày nay giống như một bữa tiệc buffet thịnh soạn. Chúng ta háo hức chất đầy đĩa mình với đủ thứ món hấp dẫn, nhưng cuối cùng lại không thưởng thức trọn vẹn được món nào. Đến cuối ngày, thay vì hài lòng, chúng ta lại cảm thấy kiệt sức và trống rỗng. Đó là vì chúng ta đang sống quá nhanh, quá vội vã, và chẳng bao giờ thật sự dừng lại.
Albert Einstein từng nhắc nhở: “Cuộc sống như đi xe đạp. Muốn giữ thăng bằng, bạn phải luôn di chuyển, nhưng không có nghĩa là bạn phải chạy đua.” Tốc độ nhanh đôi khi không làm chúng ta đến đích nhanh hơn, mà chỉ khiến chúng ta bỏ lỡ những điều thực sự quan trọng trong cuộc đời.
Mỗi lần bạn mở điện thoại, bạn lại vô thức đặt mình vào cuộc đua với hàng ngàn người trên mạng xã hội. Ai đó vừa du lịch nước ngoài, người khác mới thăng chức, mua nhà, mua xe. Bạn bỗng thấy lo lắng, áp lực, và tự đặt câu hỏi liệu bản thân có đang bị bỏ lại phía sau không?
Thực tế, bạn không bị bỏ lại phía sau. Bạn chỉ đang sống ở nhịp điệu khác với người khác. Thước đo thành công, hạnh phúc không phải nằm ở tốc độ hay số lượng những thứ bạn đạt được, mà nằm ở chiều sâu, sự hiện diện và khả năng thưởng thức mỗi khoảnh khắc nhỏ.
Nhà văn Eckhart Tolle viết: “Hạnh phúc thật sự nằm trong khả năng sống hoàn toàn với khoảnh khắc hiện tại. Quá khứ và tương lai chỉ là những ảo ảnh do tâm trí tạo ra.” Sống chậm lại là để bạn thực sự cảm nhận được mình đang ở đâu, đang làm gì và điều gì khiến bạn thấy bình yên thật sự.
Chúng ta không nhất thiết phải làm tất cả, và càng không nhất thiết phải đạt được tất cả cùng một lúc. Đôi khi, điều bạn cần nhất không phải là thêm một nhiệm vụ, mà là giảm bớt một trách nhiệm. Không phải cố gắng nhiều hơn nữa, mà đơn giản là cho phép mình dừng lại, nghỉ ngơi và tận hưởng những gì đang có.
Ngày mai, khi thức dậy, thay vì vội vàng cầm lấy điện thoại, hãy thử dành vài phút chỉ để hít thở. Cảm nhận sự tĩnh lặng xung quanh, nghe rõ hơn những âm thanh nhỏ bé mà thường ngày bạn chẳng để tâm đến.
Bạn sẽ nhận ra rằng hạnh phúc không phải là thứ ta đuổi theo, mà là thứ ta nhận ra khi dừng lại đủ lâu để cảm nhận. Đừng sống quá vội để rồi bỏ lỡ chính cuộc sống của mình. Hãy dành cho bản thân quyền được sống chậm, sống sâu, và sống thật với những điều ý nghĩa nhất với bạn.
0 Nhận xét