Sẽ ra sao nếu một ngày bạn mở mắt mà không biết mình thức dậy để làm gì?
Tôi có một ông chú tên Huy. Gọi là chú vậy thôi, chứ ông ấy mới có 28 tuổi. Hôm qua vừa gọi cho tôi, báo là vừa biết điểm thi đại học rồi, được 29,25 điểm, ông ấy chắc sẽ đậu trường Ngoại thương. Tôi bảo:
- “Cuối cùng cũng bắt đầu được giấc mơ rồi nhé. Chúc mừng ông chú”
Tôi và ông ấy quen nhau hai năm trước, khi tôi còn là năm nhất Đại học, và ông khi ấy 26 tuổi. Hai đứa quen nhau khi tôi đi làm thêm ở quán gà rán, tôi làm phục vụ, còn Huy làm quản lý. Vì làm chung ca nên cũng hay tâm sự với nhau. Huy thường kể về cuộc đời và giấc mơ của ông.
Nhà ông ấy nghèo lắm, khi mới học hết cấp 3, vì không có điều kiện học tiếp nên phải nghỉ học đi làm thêm. Sau bao nhiêu năm bôn ba vật lộn, ông mới lên được chức quản lý chuỗi cửa hàng gà rán như hôm nay. Nhưng sau nhiều năm như thế, ông vẫn không nguôi cái giấc mơ được đi học Đại học.
Tôi thường kể cho Huy nghe về cuộc sống sinh viên, về những tiết học ngồi trên giảng đường. Ông chú nhìn tôi với ánh mắt háo hức như đứa trẻ được nghe những câu chuyện cổ tích. Ông ấy nói:
- “Anh sẽ thi Đại học”
Lúc đấy tôi còn tưởng ông chỉ nói đùa. Thế mà bây giờ ông ấy báo đậu Đại học thật. Đúng là, khi đã có ước mơ, tuổi tác chẳng còn quan trọng nữa.
Bạn thấy đấy, nhiều người bắt đầu ước mơ khi 20 tuổi, người khác lại bắt đầu lúc 30 hay 50 tuổi. Chỉ cần có mục tiêu để cố gắng, thời điểm bắt đầu là lúc bạn vạch ra kế hoạch để đi đến đích. Sẽ thật đáng sợ, nếu một ngày bạn thức dậy và không biết mình sống vì điều gì, phải không?
Tác giả: Chi Lê (NHB Blue Team)
![]() |
Xem Chi Tiết |
0 Nhận xét