Mùa hạ rồi sẽ trả lại tháng 5. Duyên trời rồi sẽ trả lại tình yêu. Nhưng chỉ có thời gian là không thể trả lại những ngày đã qua.
Tuổi 17 cũng sẽ chỉ là ngày hôm qua, nằm lại.
Tôi từng đọc ở đâu đó “Mối tình đầu sẽ không bao giờ chết. Nhưng mối tình đúng sẽ đến và chôn sống nó”. Tôi đã luôn chờ đợi những ngày đẹp nhất của mùa hạ, cũng như đã chờ đợi những mầm xanh của tình cảm ấy vì cứ đinh ninh rằng nó sẽ lớn lên, như bao hạt mầm sinh học được gieo vào lòng đất, tôi gom nắng, gom gió, tưới mát và chăm bẩm, ngay cả khi lòng mình tan nát nhất, vẫn nghĩ mình có thể đợi được ngày mầm xanh ngọ nguậy trở mình và trở nên cứng cáp theo đúng nhịp độ của kiếp mộc sinh.
Nhưng sau này lớn một chút mới thấy được, không phải cứ chờ đợi sẽ có kết quả, ngay cả khi muốn dùng toàn bộ sự trưởng thành của mình để bảo vệ thì mối tình đúng chưa kịp đến, mối tình đầu cũng đã tự nó lịm đi vì bản thân nó sức đề kháng quá yếu ớt.
Tôi sợ nghe ai đó nói về tuổi 17. Những kẻ nghĩ mình mạnh mẽ rất sợ nghe thấy những điều làm mình trở nên yếu ớt.
Mùa hạ bây giờ đang trở về trong miên man tiếng ve sầu. Tôi đã chẳng còn là cô bé đứng ở dãy lầu bên đây nhìn về phía bên kia, thinh lặng.
Nhiều người đã gõ đầu tôi bảo An ngu ngốc, vô cùng. Nhưng cho dù 1000 năm nữa có luân hồi lại kiếp này, vẫn sẽ là mình của những ngày đó không khác đi. Không phải vì mình là người ngu ngốc trường tồn vĩnh hằng với thiên trường địa cửu, mà là nếu như biết trước để có thể thay đổi, chắc chắn không phải là kiếp con người.
(SG 12.5.2019)
Tác giả: Trương An (Thành viên NHB-Blue Team)
0 Nhận xét