Một con đường mang tên thất bại, và một con đường mang tên chiến thắng. Trên hai con đường này mọi thứ đã được sắp xếp, bạn không được thay đổi nó! Nhưng bạn được phép chọn một trong hai con đường. Nếu hôm nay bạn có ra sao thì đó là do bạn tự lựa chọn. Tôi tin là vậy! Vì thượng đế cũng không thể cho bạn sự giàu sang hay yên vui, thượng đế cũng chẳng thể ép buộc bạn phải bần hàn hay khổ cực. Thượng đế luôn bao dung và luôn để con người tự do quyết định số phận của mình.
Cũng như tôi đang đấu tranh với bản thân, để có thể bước đi trên con đường mang tên chiến thắng. Tôi mất khả năng đi lại từ nhỏ, tôi cứ tồn tại trên đời này cứ như vậy hết ngày này đến ngày khác. Tôi không ước mơ mà đúng hơn là chẳng dám ước mơ, vì người bình thường chạm đến điều ước đã là một điều khó khăn. Tôi đến lo cho bản thân còn khó, nói chi đến việc thực hiện ước mơ của mình. Rồi thời gian trôi qua, tôi lớn hơn. Tôi nhận ra mình không thể cứ tồn tại như vậy, tôi muốn kiếm tiền để phụ giúp gia đình, tôi muốn tự mình có thể dành dụm ít tiền để vào những ngày đặt biệt có thể mua một món quà nhỏ nhỏ tặng cho những người tôi thương. Tôi không thể đi nhưng tôi còn cái đầu, tôi có thể lên mạng đọc sách và học hỏi những việc tôi muốn làm. Tôi đã tìm thấy ước mơ của mình, tôi muốn trở thành một nhạc sĩ và một người viết lách thật hay. Tôi biết ước mơ nào cũng là màu hồng, cho đến chạm đến nó. Tôi tin nếu tôi chịu học hỏi và không từ bỏ thì chắc chắn tôi sẽ đạt được ước muốn của mình. Khi bạn đọc được bài viết này là khi tôi đã đi đúng trên con đường mang tên chiến thắng.
Tôi tin nếu như mình không cố gắng, nếu tôi cứ tồn tại mà không có một ước mơ thì tôi đã thuộc về con đường mang tên thất bại. Bạn thì sao, bạn đang ở trên con đường tên gì? Không lẽ bạn chịu thua một người cả thế giới chỉ thu nhỏ lại bằng bốn bức tường như tôi hay sao… Chúng ta cùng nổ lực được không!!?
Tác giả: Xin Đừng Quên Tôi (Thành viên NHB-Group Team)
0 Nhận xét