Đã bao giờ bạn có cảm giác này chưa? Đang bước giữa phố đông nhộn nhịp người qua lại nhưng lại cảm thấy bản thân thật lạc lõng. Ai cũng có đôi có cặp chỉ có một mình mình là lặng im đi về. Cuộc đời chúng ta là một quá trình chậm rãi. Bạn sẽ nhận ra có những nỗi buồn và mỏi mệt lại chẳng thể giãi bày cùng ba mẹ hay bạn bè, chỉ có thể gặm nhấm một mình và chịu đựng. Bạn sẽ phát hiện ra dù có rất nhiều bạn bè nhưng đến khi gặp chuyện, những người bạn kia lại để bạn tự mình gánh vác rồi làm ngơ như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Và bạn cũng sẽ nhận ra khi bản thân đã quen với cuộc sống độc thân, thì cũng chẳng cần đến một ai để dựa vào nữa.
Khi bạn đối diện với cuộc sống, gặp phải những chông gai gian khổ nhưng bắt buộc mình phải vượt qua, cảm thấy thật chua xót và bất lực, bạn sẽ hiểu trên đời này không có ai ở mãi bên bạn, đi cùng đến cuối con đường. Ba mẹ, bạn bè, người yêu… vì một lý do nào đó họ đều có thể rời xa bạn, bạn chỉ có thể tự lắm lấy đôi bàn tay mình mà thôi. Thế nên bạn hãy kiên trì, đừng bỏ cuộc.
Có nhiều phút giây cô đơn trong cuộc sống, như khi ba mẹ không ở bên bạn, người bạn yêu không còn yêu bạn, bạn bè không quan tâm đến bạn thì xin bạn hãy sống thật tốt để chăm sóc bản thân mình.
Chúng ta đều giống nhau, trải qua và đánh mất nhiều thứ nhưng điều đó không quan trọng. Điều quan trọng là bạn có còn đủ dũng cảm và lòng nhiệt huyết để đối diện với cuộc sống này sau những mất mát? Dù cho có phải đối mặt với những gian nan, những tình cảnh chẳng dễ gì vượt qua dù bạn biết mình rất cô độc thì vẫn phải giữ được năng lượng để sống hạnh phúc, tràn ngập hy vọng.
Tác giả: Quánh Thái Di (Thành viên NHB-Blue Team)
0 Nhận xét