Hạnh phúc chưa bao giờ ở quá xa.

      Khi viết về hạnh phúc, những bài viết của tôi, luôn xuất hiện bữa cơm gia đình. Chẳng hiểu sao, đối với tôi cả nhà cùng nhau ăn một bữa cơm, cao sang hay đạm bạc, luôn là điều khiến cho người ta thấy hạnh phúc nhất.
      Chắc là do bố tôi từng nói “dù có chuyện gì, mỗi khi tao về nhà, vợ con phải ăn với tao một bữa cơm, như vậy nó mới ra cái nhà”. Hình ảnh bữa cơm nhà in sâu trong lòng tôi từ đó.


      Hạnh phúc chưa bao giờ ở quá xa cả, luôn là trái ngọt mọc vườn nhà, chỉ cần bạn đến hái. Một ngày bạn có thể là bất cứ ai, nhưng chỉ cần về đến nhà, bạn được quyền tháo gỡ chiếc mặt nạ thô ráp ấy xuống cùng những người bạn thương ăn một bữa cơm, kể vài câu chuyện. Có người cùng mình san sẻ cho nhau từng món ăn dù ngon dù dở, từng câu chuyện dù vui dù buồn. Chỉ cần nghĩ đến “nhà” là quanh mũi lại vương vấn hương thơm gạo mới, trái tim lại ấm lên đầy ắp tình thương.


      Nhà là bất cứ đâu có người mình thương, dù đi đâu xa trong tim có “nhà” là liền thấy an yên, hạnh phúc.


(nguồn: Tiểu Thiên Di)



Đăng nhận xét

0 Nhận xét