Nếu bạn đang lớn lên trong một gia đình bình thường, nếu cha mẹ bạn vẫn còn đang khỏe mạnh, dù bạn có ở cùng với họ hay không:
Nếu có một ngày, bạn phát hiện phòng bếp của mẹ không còn được rửa sạch sẽ như trước.
Nếu có một ngày bạn thấy đũa bát trong nhà hình như rửa chưa được sạch, bạn thấy cái nồi của mẹ không còn được sáng bóng, bạn thấy cây cỏ hoa lá của cha bị héo, thấy sàn nhà, tủ bàn đầy bụi.
Nếu một ngày bạn thấy canh mẹ khó ăn hoặc thấy cha quên tắt bếp gas.
Nếu một ngày bạn thấy một số thói quen của cha mẹ già không còn là thói quen nữa, ví dụ họ không muốn tắm rửa hàng ngày, không thích ăn hoa quả giòn nữa.
Nếu một ngày họ thích ăn cháo, thích ăn đồ mềm hoặc nấu nhừ.
Nếu một ngày bạn thấy khi qua đường họ phản ứng rất chậm, thấy thời gian ăn của họ rất lâu và ho nhiều xin chớ cho rằng họ bị cảm hay bị lạnh vì đó là hiện tượng lão hóa của thần kinh.
Nếu một ngày bạn thấy họ không thích ra cửa nữa, đến một ngày như vậy thì bạn phải ý thức rằng cha mẹ đã thật già rồi. Các cơ quan trong cơ thể đã lão hóa cần có người chăm sóc,nếu bạn không thể chăm sóc, xin tìm người chăm sóc họ. Xin bạn phải ngàn lần nhớ rằng đừng để họ cảm thấy mình bị bỏ quên.
Ai rồi cũng sẽ già, cha mẹ già trước chúng ta, nếu chúng ta dùng tâm tình trao đổi vai trò như vậy mà chăm sóc cha mẹ thì sẽ có sự nhẫn nại không chút than oán.
Khi cha mẹ không thể tự chăm sóc mình, người làm con phải cảnh giác, họ có thể đi tiểu đại tiện không tự chủ được, họ có thể làm rất nhiều việc không hay. Nếu trong phòng có mùi họ không thể ngửi thấy, xin đừng chê họ bẩn và lười. Phận làm con chỉ có thể giúp họ dọn dẹp và xin duy trì lòng tự tôn của họ. Khi họ không thích tắm rửa, xin tranh thủ thời gian định kỳ giúp họ tắm rửa vì nếu để họ tự làm sẽ tắm rửa không sạch.
Khi chúng ta đang hưởng thụ vật chất, xin chuẩn bị cho họ những thức ăn thích hợp vì họ không thích ăn có thể do răng họ không còn tốt nữa.
Từ khi chúng ta ra đời, cha mẹ đã cho ta bú mớm, thay tã lót. Khi chúng ta bệnh, họ mất ăn mất ngủ để chăm sóc, dạy chúng ta những kỹ năng cơ bản của cuộc sống, cung cấp sách vở, đồ ăn, thức uống, đồ chơi. Sự quan tâm của cha mẹ, những việc làm của cha mẹ vì chúng ta là vĩnh viễn không ngừng nghỉ, không kêu ca...
Nếu có một ngày họ thực sự không làm được nữa, sự đổi vai chẳng lẽ không đáng sao?
Làm con phải luôn nhớ rằng chăm sóc cha mẹ tức là chăm sóc mình trong tương lai, khi hiếu thuận vẫn còn kịp.
Nếu có một ngày, bạn già giống như họ, bạn sẽ muốn như thế nào?
Hãy ngừng lại một phút để biết mình đang làm gì, như nào và vì ai...
Có khi nào, bạn dừng lại và để ý rằng tóc Mẹ đã bạc dần vì sương gió, đôi mắt Mẹ đã hằn sâu bao nhiêu vết chân chim?
Đôi vai Mẹ đã chùn xuống vì gánh nặng cơm áo gạo tiền, để đánh đổi tương lai và hạnh phúc cho bạn?
Có khi nào bạn dừng lại và để ý, đôi tay Cha gân guốc gầy gò đầy khó nhọc, làn da Cha rạm đi vì nắng cháy, quần quật sớm hôm cũng chỉ mong cho bạn khôn lớn nên người?
Có khi nào bạn vui cười sung sướng dành một chút thời gian hỏi thăm bố mẹ, quan tâm chia sẻ tâm sự với bố mẹ?
Bạn có sống chậm lại để dành chút thời gian đặt mình vào cảm xúc của bố mẹ, người sinh ra mình chưa?
Bạn được ăn ngon mặc đẹp, được sống, được chơi cũng là do bố mẹ. Vậy mà bạn chẳng bao giờ khóc cho bố cho mẹ mà chỉ khóc cho bản thân mình, chỉ cười chỉ vui với cái "tôi" thể hiện mình với bạn bè! Bố mẹ góp ý thì khó chịu, khuyên bảo thì bỏ ngoài tai với tư tưởng bố mẹ không hiểu bạn, bạn có biết lúc bạn khó chịu, bực mình thái độ trong lòng bố mẹ bạn có vui không?
Tâm Giao
0 Nhận xét